Tôn Kiên bắt được ngọc mà rồi bị chết. Tôn Sách bỏ ấn ngọc mà rồi làm bá chủ Giang Đông. Thế mới biết cái ấn ngọc chẳng quý báu to tát gì. Muốn thành đại nghiệp phải lấy sự thu dùng nhân tài, cố kết dân tâm làm “của báu” thực sự. Ấn ngọc chẳng làm cho người ta nên cơ nghiệp được. Tôn Kiên giấu diếm mà Tôn Sách lại bỏ ấn. Tôn Sách còn anh hùng hơn cha nữa.
Hoặc có người hỏi: Tôn Sách anh hùng như thế, sao không đánh ngay Lưu Biểu để báo thù cha? Xin thưa rằng: Chân đứng chưa có, không thể báo thù. Mà chân đứng vừa tạm vững chưa thể báo thù được. Kìa như Tào Tháo đã được Duyện Châu mà vừa đi đánh Đào Khiêm ở Từ Châu, đã bị Lã Bố đánh úp sau lưng đó! Cũng như Lưu Bị khi chưa có đất Ba Thục làm chân đứng, đã kéo quân đi đánh Tào Tháo thì Quan, Trương không thể lập công gì được. Cho nên khi muốn việc gì phải trù tính cẩn thận chín chắn đã.
#tonkien #tonsach
(Lời bình của Mao Tôn Cương trong Thánh Thán Ngoại Thư)
Nhận xét
Đăng nhận xét