Các biện pháp áp chế bao gồm xáo bài khi chơi được nửa ván hoặc ít hơn. Điều này không chỉ giới hạn cơ hội tạo lợi thế khoản đặt cược của người đếm bài, mà còn gây thiệt hại cho sòng bạc vì tiến độ trò chơi chậm lại, rút tiền từ túi người chơi bình thường chậm hơn và làm giảm lợi nhuận của sòng bạc. Nếu người ta so sánh một sòng bạc với một lò giết mổ xử lý những người chơi, thì càng nhiều thời gian xáo bài, hiệu quả sử dụng nhà máy càng kém.
“Gian lận, mặt khác, không chỉ kiếm tiền nhanh hơn mà còn có thể thu được lợi nhuận mà nhà cái hiếm khi bỏ qua. Tôi nhìn thấy điều này xảy ra một đêm khi tôi bước vào sản khách sạn sòng bạc Las Vegas Strip vào khoảng 10 giờ. Louis Prima, một nhạc sĩ nổi tiếng vào thời đại đó, và ca sĩ chính của ông, người vợ mới Gia Maione, đang biểu diễn, và các bàn blackjack kế đó đã phủ kín người, với hàng chục người chơi đang chờ tới lượt. Tôi đến chơi blackjack và khi kiểm tra tất cả các bàn, hy vọng có được một chỗ ngồi, tôi để ý thấy người chơi mỗi bàn mất tiền ở một tỉ lệ đáng kinh ngạc. Những người chia bài đều đeo kính cùng màu vàng cam, qua đó họ có thể nhìn thấy dấu hiệu nhận dạng trên mặt sau của quân bài. Nếu quân bài trên cùng tốt cho người chơi, người chia bài dealer sẽ chia cho họ quân tiếp theo, hay “quân bài thứ hai” thay thế (một cách gian lận phổ biến). Dù những người chơi bị vét túi nhanh chóng, nhưng các chỗ trống của họ bị lấp đầy ngay lập tức và lợi nhuận của sòng bài tăng vọt.
Thông thường, một người đếm bài tình nghi sẽ bị cấm không được chơi blackjack. Rõ ràng điều này là hợp pháp theo luật Nevada. Trớ trêu thay, nhiều người không đếm bài vô tội bị cấm, cùng với người thiếu khả năng trở thành những người đếm bài. Để đi loanh quanh, tôi phải cải trang, bao gồm kính áp tròng, kính râm, râu, và thay đổi toàn bộ quần áo và cách hành xử ở bàn chơi. Điều này làm tôi hơi mất thời gian chơi. Một lần, khi tôi trở về từ một chuyến đi vẫn còn trong diện mạo cải trang, con tôi đã không nhận ra tôi. Hoảng sợ trước người lạ đầy râu ria, chúng đã bật khóc. Mặc dù chỉ được năm và ba tuổi vào thời điểm đó, Raun và Karen vẫn còn nhớ kí ức này. Tuy nhiên, điều đó không ám ảnh bé Jeff, khi cu cậu chỉ mới một tuổi.
Tôi kiểm nghiệm một lần cải trang như vậy ở Reno, nơi mà tôi sắp xếp thông qua những người bạn để gặp một cặp đôi sẽ theo dõi tôi trong sòng bạc đổi lại niềm vui khi xem tôi chơi. Chúng tôi chưa bao giờ gặp nhau và họ không biết tôi trông thế nào. Khi tôi giới thiệu bản thân vào bữa tối, họ nhìn thấy một người đàn ông để râu mặc một chiếc áo sơ mi Hawaii có họa tiết sặc sỡ, đeo kính mát và quần jean. Sau đó, chúng tôi hướng tới một trong những sòng bạc khách sạn lớn. Tôi chọn chỗ tốt nhất cho một người đếm bài, gọi là căn cứ thứ ba, nằm xa nhất về bên trái bàn nhìn từ phía người chơi.
Ngồi ở đó, tôi là người cuối cùng hành động, vì vậy tôi sẽ được hưởng lợi vì nhìn thấy nhiều bài được đánh ra hơn khi đến lượt chơi của mình. Đổi một cọc tiền, tôi mua cả chồng chip. Nhìn thấy tiền, người chia bài của tôi, một phụ nữ trẻ hấp dẫn, thấy tôi có vẻ “ngon ăn”. Khi chúng tôi nói chuyện phiếm và sòng bạc mang đồ uống ra, tôi chấp nhận không phải để mình thư giãn mà để chiều lòng họ, cô bảo tôi ca trực của cô kết thúc vào hai giờ sáng và có lẽ chúng tôi có thể “làm gì đó” sau đấy. Trong khi đó, chiến thắng ổn định của tôi thu hút sự chú ý của pit boss. Cuối cùng anh ta quyết định tôi là người đếm bài, sau đó một tập hợp ban quản lý đến xem. Đến một giờ sáng họ có đủ bằng chứng và tuyên bố, với sự ngạc nhiên và thất vọng của người chia bài cho tôi, rằng tôi không còn được chào đón ở bàn chơi nữa. Hiển nhiên, họ đã lan truyền thông tin trong hệ thống. Cải trang cùng một kiểu, ngày hôm sau tôi bị cấm cản tại nhiều sòng bạc.
Chiều hôm đó, tôi quyết định thay đổi bộ dạng cải trang của mình. Trước khi gặp những người bạn của mình vào bữa tối, tôi cạo râu, thay kính mát bằng kính áp tròng, và chải tóc theo kiểu khác. Một chiếc áo khoác thể thao và cà vạt – tác phong lịch lãm – hoàn thành việc chuyển đổi. Họ mở cửa sau tiếng gõ của tôi, những người bạn của tôi, không cho thấy dấu hiệu nào là họ nhận ra được tôi, “Thật ư?” Sự ngạc nhiên của họ là hi vọng trong tôi. Sau bữa tối, tôi vào sòng bạc cũ và ngồi vào chỗ cũ như đêm hôm trước. Người chia bài cũ ngước nhìn khi tôi đặt vài đồng chip từ túi của mình lên trên bàn trước mặt tôi. Cô ta không thấy cọc tiền nào và bây giờ tôi đeo một chiếc nhẫn cưới – không phải tuýp người để quan tâm. Để tránh bị phát hiện ra giọng nói của mình, tôi không nói chuyện. Khi người phục vụ cocktail mời thức uống, tôi thỏ thẻ bằng giọng khàn: “Sữa.” Tôi lại thắng và tất cả đều ổn – trong một thời gian.
Sau đó, pit boss đến xem như lần trước, theo sau là đám quản lý đêm nọ. Nhưng thay vì tôi, họ tập trung vào một người chơi gian lận – kém may mắn hơn – ngồi bên cạnh tôi. Sau khi đặt cược và nhận hai quân bài đầu tiên của mình, nếu anh ta thích cơ hội của mình, anh sẽ nâng khoản cược của mình, và rút về bớt nếu anh ta không thích. Trong khoảng một giờ, họ liên tục gắt gỏng với anh ta, và khi anh ta không chọn ngừng gian lận hay rời đi, họ hộ tống anh ta ra ngoài. Với chồng chip của mình tăng trưởng đều đặn, tôi chơi mà không bị phá rối. Ngày hôm sau, tôi không gặp vấn đề gì tại các sòng bạc từng cấm “phong cách bộ râu” của tôi chỉ một ngày trước đó.
Rõ ràng ngày càng có nhiều cách đánh bại blackjack hơn ngoài phương pháp đếm bài và giữ bình tĩnh khi túi tiền của mình lên và xuống. Chiếc bàn xanh là sân khấu và tôi là diễn viên trên sân khấu đó. Một người đếm bài muốn được phép tiếp tục chơi phải cải trang hiệu quả và thể hiện mình không “nguy hiểm”. Cách hóa thân cũng đa dạng như nhập vai vào các nhân vật trong rạp phim. Bạn có thể là anh chàng cao bồi say bí tỉ đến từ Texas hay quý cô Đài Loan hay thấp thỏm, người không thể chờ đợi cho đến lượt đặt cược tiếp theo của mình. Bạn có thể là Caspar Milquetoast, người kế toán nhút nhát từ thành phố Indianapolis, vớ phải bao cú lừa khi xuống phố. Hay tham dự cuộc thi sắc đẹp Miss Spectacular, người đổ dồn tâm sức vào bản thân, thay vì đánh cược thế nào và chơi ra sao.
Hai tháng sau tạp chí Life đưa lên một câu chuyện dài chín trang và cuốn sách Beat the Dealer (Đánh bại nhà cái) của tôi được liệt vào danh sách bán chạy nhất của New York Times. Sau khi đọc các bài báo, hàng nghìn người đếm bài và những người sẽ trở thành người đếm bài tiến đến Las Vegas. Hiệp hội Khách sạn Nevada Resort tổ chức một phiên họp khẩn cấp bí mật. 29 năm sau, quản lý sòng bạc trong một thời gian dài Vic Vickrey đã mô tả lại cuộc họp diễn ra như sau.
“Thế quái nào mà tôi biết anh ta có thể làm được như vậy chứ? Tôi đoán anh ta được trời phú cho đầu óc toán học hoặc trí nhớ hình ảnh, hay một thứ gì đó đại loại vậy.”
Đây là Cecil Simmons, ông chủ sòng bạc tại Desert Inn, nói chuyện qua điện thoại với Carl Cohen, quản lý của sòng bạc Sands. Thời gian rơi vào giữa thập niên 1960 và họ đang thảo luận về một cuốn sách có tầm ảnh hưởng sâu sắc nhất đến các sòng bạc ở Las Vegas và cách tiếp cận của họ đến trò chơi có tên gọi là 21 hay blackjack.
“Tất cả những gì tôi biết”, Simmons hét lên, “là Edward Thorp đã viết một quyển sách dạy cho mọi người cách giành chiến thắng mỗi khi họ chơi blackjack. Tôi chỉ muốn nói cho anh biết, cuốn sách chết tiệt này sẽ phá hủy chúng ta, chúng ta sẽ bị tống cổ ra khỏi ngành kinh doanh blackjack”. Cuốn sách của Edward Thorp là chủ đề trò chuyện chính vào bất cứ khi nào ở bất cứ nơi đâu của tập hợp những ông chủ sòng bạc trong thập niên 60…
Một cuộc họp để tìm kiếm giải pháp… Quan điểm của họ cứ hàng hai hết úp rồi ngửa, mỗi người gào thét giải pháp cứu vớt vấn đề của mình. Giải pháp của Hard Knuckle Harry khá đơn giản: “Chúc may mắn…” “Không, Hard Knuckles, không”, chủ tịch chúng tôi gần như hét lên. “Bây giờ chúng ta hoàn toàn hợp pháp và chúng ta phải tư duy như người doanh nhân hợp pháp.” Cuối cùng họ cũng thống nhất phải tiến hành một số thay đổi về luật chơi… hòng ngăn chặn những người đếm bài này.
Vào ngày 1 tháng 4 năm 1964, ngày cá tháng tư – Hiệp hội công bố kết quả: họ thay đổi các quy tắc của blackjack. Tách đôi và nhân đôi bài sẽ bị hạn chế và toàn bộ cỗ bài sẽ phải xáo lại chỉ sau một vài lượt chia. Rồi một chiến dịch PR được thiết kế. Một bài báo của Las Vegas Sun vào ngày 3 tháng 4 năm 1964, khẳng định với chúng tôi rằng “Bất kỳ ai ở Nevada đều biết từ lâu (sòng bài luôn chào đón) những người chơi với hệ thống”. “Rõ ràng Edward Thorp không hề biết sự thật về cuộc sống cờ bạc. Chưa bao giờ có một hệ thống nào được phát minh mà vượt qua lợi thế của nhà cái trong tất cả thể loại trò chơi may rủi.” Và lý lẽ đao búa khác: “‘Tiến sĩ Edward Thorp có thể có trình độ về toán học, nhưng ông ấy là ma mới về cờ bạc”, là lý lẽ mà Edward A. Olsen, chủ tịch Ban kiểm soát trò chơi đưa ra. Để tránh khỏi tranh luận, Gene Evans của Harrah’s Club giải thích rằng “… câu lạc bộ tin rằng người chơi có thể có cơ hội tốt hơn khi xáo bài mỗi ván chơi, bởi vì tất cả quân Át và quân hình (J, Q, K) có thể xuất hiện trên mỗi ván”.
Tôi nói với báo chí rằng những thay đổi sẽ khiến sòng bài tổn thất nặng và những người đếm bài điêu luyện sẽ vẫn chiến thắng. Như Vic Vickrey báo cáo, “những người chơi trò 21 thường xuyên nhưng không cố đếm bài… phản đối dữ dội đến độ trò chơi 21 của chúng ta bắt đầu suy giảm với tốc độ báo động. Sau vài tuần, chúng tôi không còn sự lựa chọn nào khác ngoài việc khôi phục các quy tắc ban đầu đã trở nên thuận lợi hơn cho người chơi.” Các trùm sòng bạc hiểu rõ những gì mà các nhà biện lý của họ đã từ chối. Cuộc mạo nhận từ vài tuần trước được thay bằng các tiêu đề như: “Những sòng bài Vegas nghiêng mình, Thay đổi Quy tắc – Người chơi Quá thông minh” và “Wizard of Odds Đánh Bại Las Vegas như thế nào”.
Từ một ý tưởng toán học trong đầu mình, tôi nhào nặn một hệ thống đánh bại trò chơi. Sau đó, tôi bị chế giễu bởi các con thú sòng bạc từng khoái trá cho xe đến rước những gã khờ như tôi. Mặc định họ sẽ chơi công bằng nên tôi dùng vũ khí bí mật, một bộ não, đến một sự kiện đầy chính trực, tôi bị cấm, bị chơi khăm, bị lừa dối bởi một đại diện của ban kiểm soát trò chơi, và nhìn chung là những thành phần không được hoan nghênh ở bàn chơi. Tôi cảm thấy hài lòng khi những “con thú vĩ đại” (sòng bài) đâm ra hoảng loạn. Với tôi điều tuyệt vời là chỉ cần ngồi trong phòng và sử dụng toán học thuần túy, tôi có thể thay đổi thế giới xung quanh mình.
Thay vì rời bỏ lĩnh vực này, tôi triển khai một đội quân với Beat the Dealer. Do đó trận đấu blackjack vĩ đại giữa sòng bạc và người chơi sẽ tiếp tục trường kì kháng chiến và vẫn còn trường kì hơn 50 năm sau khi phát minh ra hệ thống đếm bài.
Nguồn: Sách Người đàn ông đánh bại mọi thị trường
Nhận xét
Đăng nhận xét