Lã Bố đánh úp Duyện Châu thì Tào Tháo lấy lại được Duyện Châu. Lã Bố đánh úp Từ Châu mà Lưu Bị không lấy lại được Từ Châu. Đó không phải tài Bị kém Tháo, mà chính là cái thế của Bị kém Tháo vậy. Vốn là Lã Bố nương nhờ Lưu Bị mà rồi ra Bị phải nhờ Bố. Khách biến thành chủ, chủ biến ra khách. Cái cảnh ngộ của Lưu Huyền Đức quả là gian nan lắm thay!
Tôn Sách tin Thái Sử Từ và Từ cũng không lừa dối Tôn Sách. Tâm sự người anh hùng thanh thiên bạch nhật có thể ăn ở thành thực với nhau. Lưu Bị không nghe lời Tháo, không giết Lã Bố. Thế mà sau Lã Bố nỡ nghe Viên Thuật để đánh Lưu Bị, cho đến khi bị Viên Thuật lừa dối, trở tráo, mới lại đi triệu Lưu Bị về ở cùng. Lã Bố sao mà vô tín nghĩa đến thế! Cho nên Trương Phi cứ muốn giết Lã Bố, tức là Trương Phi biết xét người lắm, chứ Dực Đức đâu có phải hạng “lỗ mãng vũ phu”?
#taothao #luubi #lubo
(Lời bình của Mao Tôn Cương trong Thánh Thán Ngoại Thư)
Nhận xét
Đăng nhận xét